Bên kia điện thoại, Sở Xuân Đình đã hiểu sơ sơ, cháu gái muốn lấy lùi làm tiến thúc đẩy hòa giải. Nhưng ông ta lo lắng: “Nếu Liễu Liên Chi biết ông đã đến giới hạn, có vui vẻ đến phát bệnh tim luôn không?”
Lâm Bạch Thanh thật cạn lời: “Ông có thể đừng nghĩ người ta xấu xa thế không? Người bình thường ai lại mong người khác c.h.ế.t sớm?”
Nhớ lại năm đó, trước Giải phóng, Sở Xuân Đình sở hữu mối quan hệ rộng rãi, giao thông đường sắt, vận chuyển đường thủy, trong tháng năm khói lửa chiến tranh, chỉ có tài sản của ông ta có thể mở rộng khắp nơi trên toàn quốc, tuy Liễu Liên Chi không phải người gặp mặt thì đã nịnh nọt như người khác, nhưng lại lịch sự và khách sáo với ông ta, là người rất tôn trọng ông ta.
Mãi sau khi giải phóng hai người trở mặt, bà ấy hễ thấy ông ta thì luôn có thái độ chán ghét, khinh bỉ.
Thật ra ông ta cũng rất tò mò nếu Liễu Liên Chi nghe nói ông ta sắp c.h.ế.t thì sẽ có vẻ mặt gì. Nếu không phải sợ thấy ông ta thì bà ấy sẽ bị tức c.h.ế.t tại chỗ, thậm chí ông ta còn muốn đích thân đến xem một phen. Lâm Bạch Thanh cúp máy xong quay đầu lại, thấy Tiểu Thanh cười khẽ sau lưng.
Lâm Bạch Thanh hỏi: “Sao rồi?”
Tiểu Thanh ra hiệu chị đi theo mình đến bên ngoài cửa sổ nhà chính, thấy Cố Bồi trong tay có một cái kìm hoa mai nhỏ, đang… Hình như anh đang chuẩn bị phẫu thuật cho món đồ chơi nhỏ bị vỡ thành hai mảnh đó nhưng lại không biết xuống tay từ đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play