Hai mắt Lâm Bạch Thanh sáng lên.
Cố Bồi chỉ là người ngoài cuộc, nhưng anh lại có thể thấy được nguyên nhân cái c.h.ế.t của nạn nhân chỉ từ một tấm ảnh trên báo. Điều này chứng minh vết thương bị điện giật kia lúc đó rất rõ ràng và trần trụi, nó xuất hiện ở vị trí dễ thấy. Mà theo như anh nói, dù hung thủ g.i.ế.c người là ai, chắc chắn là Thẩm Khánh Nghi bị phán quyết sai. Cảnh sát lúc ấy đã điều tra hiện trường như thế nào, và điều tra phá án ra sao? Là Sở Cảnh sát thành phố cảng không làm được mà đã vội vàng kết án, mới dẫn đến việc buộc tội oan. Mẹ của cô đã phải gánh tội danh g.i.ế.c người suốt hai mươi năm, cho tới bây giờ vẫn đang phải chạy trốn. Chẳng nhẽ Sở Cảnh sát thành phố cảng không cần trả lại công bằng, bồi thường và xin lỗi bà ấy sao?
Chuyến đi đến nước M này quá đáng giá, mọi thứ cũng trở nên rõ ràng.
Lâm Bạch Thanh suy tính, nếu bây giờ cô thay mặt cho nghi phạm đưa ra thỉnh cầu xem xét lại vụ án, nếu mọi việc tiến triển thuận lợi, còn một tháng nữa là sang năm mới, như vậy, trước Tết là Thẩm Khánh Nghi có thể được rửa sạch tội và trở về!
Tình trạng sức khỏe gần đây của bà ngoại cũng tốt.
Cô sẽ nói với bà ngoại một cách chậm rãi và rõ ràng trước, sau đó đề nghị xem xét lại vụ án. Như vậy chẳng phải cả nhà cô có thể đoàn tụ trước Tết sao?
Đêm hôm khuya khoắt không tiện gọi điện thoại, nhưng sáng sớm hôm sau, Lâm Bạch Thanh định vừa làm giấy thông hành Hong Kong: Ma Cao cho mình, vừa gọi điện thoại, bảo Cố Ngao Cương ở thành phố cảng đi một chuyến đến Sở Cảnh sát trước, hỏi thăm một chút về tình hình cơ bản của “Vụ án A Hoa”, lấy được tư liệu trực tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT