Sở Thanh Tập cũng lắng tai nghe, mặc dù Tiểu Nhã đang khóc vì chân đau, nhưng bởi vì đột nhiên bị cha quát nên nhỏ giọng lại, không dám nói lời nào.
Nghe Thẩm Khánh Nghi nói có duyên sẽ còn gặp lại, Sở Thanh Tập cười giơ ngón tay cái lên với cháu gái. Lâm Bạch Thanh cũng cảm thấy Thẩm Khánh Nghi đã nói như vậy rồi, chắc là đã động lòng, muốn tìm cô chữa bệnh nên vô cùng vui vẻ.
Ngay đến cả Sở Xuân Đình cũng khó có lúc liên tục thốt ra mấy chữ: “Tốt, tốt rồi!”
Ông ta đã bảy mươi sáu tuổi rồi, hai ngày nay lại bị con trai và cháu gái lôi kéo chạy như điên ở bên ngoài, thân thể không chịu đựng nổi, bèn nói với con trai: “Mau lái xe đi, về nhà trước.”
Sở Thanh Tập nghĩ Thẩm Khánh Nghi đã bằng lòng liên lạc với Lâm Bạch Thanh.
Ông ta dứt khoát trả lại vé máy bay giúp cô, sau đó lại đi xin gia hạn visa, nếu như không có cách nào gia hạn được visa, không bay được thì không bay, dù sao đầu năm nay mọi người từ trong nước ra nước ngoài đều bị cấm bay ngay khi vừa hạ cánh.
Ông cụ có thể trở về trước, Lâm Bạch Thanh tính ở lại nước M luôn, vừa vặn ở lại nỗ lực phấn đấu một phen xây dựng sự nghiệp. Tiểu Nhã rất vui khi nghe có khả năng chị sẽ không đi, cũng quên luôn bàn chân đang đau. Con thỏ nhỏ của cô bé đã bị thất lạc từ lâu, không thấy nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT