Chú Hai của cô đúng là một nhân tài, trung y kiêm xem bói, vậy mà ông ta cũng nghĩ ra được.
Cô cũng lười nói nhảm với người chú Hai trong đầu chỉ có tiền này nên kéo Tiểu Nhã rời đi trước. Mặt cỏ bằng phẳng mềm mại, thời tiết tháng mười hai hơi se lạnh, gió biển mằn mặn từ xa thổi đến. Trang viên xinh đẹp, bên cạnh có một cô bé xinh xắn làm bạn, cảm giác này rất tốt. Đương nhiên, đúng là bây giờ nước M rất phát triển, giàu có, nhanh chóng tiện lợi và thịnh vượng.
Ở biệt thự trong khu Đông Loan, nuôi người hầu, chạy siêu xe như Sở Thanh Tập cũng là một loại hưởng thụ.
Lúc trước Cố Bồi về nước là vì muốn làm theo mong muốn của cha mình, nếu không thì anh cũng ở lại nơi này.
Nhưng kiếp trước, sau khi về nước, anh đi từng bước lên chức viện trưởng của bệnh viện quân y, chăm chỉ làm việc cả nửa đời người.
Kiếp này thì khỏi phải nói, một người lớn lên ở nước M lại ở tứ hợp viện cùng cô, học ăn ớt cay, học làm món cơm chiên trứng, thậm chí tài liệu mà cô nhờ anh viết cũng không phải việc của anh, hơn nữa anh còn phải gửi fax và đệ đơn xin lên cấp trên, việc này rất phiền phức nhưng anh lại đồng ý không chút do dự.
Có lẽ trong mắt những người anh trai đang định cư ở nước M, việc anh làm rất khó tin. Như Sở Thanh Tập vẫn cho rằng chắc chắn Lâm Bạch Thanh cũng sẽ muốn ở lại nước M để làm giàu. Ở thời buổi này, những người không muốn phát tài ở nước M đều sẽ bị coi là người kỳ lạ trong mắt những người đồng hương ở nước M. Nhưng lý tưởng của người với người không giống nhau, giá trị quan cũng vậy. Nói chung vẫn có rất nhiều người sẵn sàng ở lại đất nước để cố gắng làm việc và phấn đấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play