Sở Xuân Đình nhìn thấy cháu gái bước ra thì nói: “Cơm ở trên bàn đấy, ông vừa nếm thử rồi, chắc là không có vấn đề gì. Nhưng nếu cháu có mang theo kim châm thì tốt, có thể thử cho rõ ràng hơn.”
Trên bàn có cơm, cháo trắng và sủi cảo tôm, còn có cả một phần bánh cuốn và rau xanh.
Lâm Bạch Thanh bưng cháo trắng nếm thử, thấy Tiểu Nhã ở dưới lầu lén nhìn mình thì bèn làm mặt quỷ với cô bé, cô nói với Sở Xuân Đình: “Ông cũng nghi thần nghi quỷ quá rồi, cho dù con trai của ông có làm chuyện ác lần nữa thì cũng sẽ không đầu độc vào cơm nước của chúng ta đâu.”
Ở nhà của mình mà lại đầu độc khách thì đấy chẳng phải là trò cười sao?
“Nó không dám, nhưng người đàn bà đó thì không chắc.” Sở Xuân Đình nói một cách lạnh lùng.
Ông cụ còn nói: “Đừng có xem thường người đàn bà bình thường chẳng xinh đẹp cũng chẳng trẻ tuổi đó. Nó rất biết cách diễn, cháu biết hồ ly tinh khoác da người mà phải không? Con người bên ngoài một đằng bên trong một nẻo, mưu mô lắm.”
Lâm Bạch Thanh thấy quả thật Tào Chi Phương không có gì nổi bật, nhưng khi cười lại rất dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT