Nói về bên Cố Bồi trước đã, bây giờ đã là bốn giờ rạng sáng, anh đã viết xong rồi nhưng cần phải gửi fax.
Mà bây giờ ngoại trừ các công ty lớn của quốc gia và các đơn vị cơ quan thì ở những địa phương vẫn chưa triển khai gửi fax quốc tế.
Hơn nữa anh còn là quân y, quân đội quy định rằng quân y không thể gửi văn bản sang nước ngoài bằng bất kỳ hình thức nào. Một khi bị quân đội phát hiện sẽ bị nghiêm tra, thậm chí còn phải chuyển lên tòa án quân sự.
Nếu Cố Bồi lo lắng cho tương lai của mình, ắt hẳn sẽ không đồng ý giúp Lâm Bạch Thanh.
Nhưng cho dù đó có là Cố Bồi khi vừa về nước thì chắc chắn anh cũng sẽ không đồng ý làm chuyện này với Lâm Bạch Thanh.
Nhưng đang nửa đêm, sau khi anh viết xong liền lật sổ điện thoại rồi gọi cho viện trưởng Lý, điện thoại cứ reo mãi thì viện trưởng Lý mới bắt máy, mơ mơ màng màng: “Ai vậy? Giờ đang là nửa đêm đấy?”
Cố Bồi nói: “Tôi là Cố Bồi. Viện trưởng, tôi muốn gửi một bản fax sang nước M, đó là một báo cáo học thuật về dược liệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play