Đã sắp mười một rồi, đèn ở chỗ khác của nhà hàng Tây đều tắt hết rồi, chỉ còn lại bàn này của họ.
Sở Xuân Đình đi vệ sinh, Cố Bồi đang nhìn đồng hồ, Lâm Bạch Thanh bưng hoa ngửi: “Ôi, thơm quá.”
Qua ánh mắt của cô Cố Bồi nhìn thấy sự qua loa và ứng phó, nhưng vẫn nói: “Em thích là được.”
Lại nói: “Ông Sở nói phòng khám đó tên là bệnh viện Hán Đường, ban đầu cha của anh cũng tưởng nó là người nước ngoài mở, qua lại thường xuyên với bên đó, sau này mới phát hiện cổ đông của nó là xí nghiệp thuốc trung y lớn thứ hai của nước N: nhà máy Hashimoto.”
Doanh nghiệp thuốc trung y hàng đầu của nước N tên là Tsumura, mà lớn thứ hai tên là nhà máy Hashimoto. Mà bệnh viện Hán Đường, danh hiệu này rất vang dội.
Kiếp trước sau này Lâm Bạch Thanh ra nước ngoài, thấy các quốc gia đều có bệnh viện Hán Đường, dược liệu bên trong tốt, giá cả cũng hợp lý, hơn nữa đại đa số bác sĩ biết nói tiếng Trung, cô cũng tưởng nó là người Trung mở, khi ở nước ngoài kê thuốc cho người sẽ luôn ưu tiên giới thiệu bọn họ mua thuốc ở bệnh viện Hán Đường.
Không ngờ vậy mà nó là người nước N mở? Bởi vì điều này, Lâm Bạch Thanh lại nhớ đến một vài chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play