Đến đây, ông ta nói: “Đừng thấy anh ta điên cuồng, cấp trên chỉ là bị thế cục trước mắt cản trở nên không dễ động đến anh ta, nhưng sớm muộn gì cũng xử anh ta thôi, nếu em nhát gan sợ hãi thì sau này đừng ra ngoài, đừng chạy lung tung, không đến hộp đêm và phòng tắm hơi vào buổi tối thì sẽ không bị gì.”
Câu này của Cố Hoài Lễ rất đúng trọng tâm.
Lâm Bạch Thanh cũng chợt hiểu ra tại sao đời trước Trương Tử Cường tung hoành mười năm nhưng lại bị gán tội vào năm chín mươi tám. Là vì sự thoái bộ, chính phủ của họ sẽ không nuông chiều anh ta, muốn xử lý anh ta: “Lỡ như anh ta muốn kiếm chuyện với người bình thường thì sao, ví dụ hạng người như em, c.h.ặ.t t.a.y em thì sao, làm sao đây?” Lâm Bạch Thanh cười hỏi.
Cố Hoài Lễ thấy rất mắc cười nên cười nói: “Em không thù không oán với anh ta, cũng không trộm đồng hồ của anh ta, anh ta c.h.ặ.t t.a.y em làm gì?” Lại nói: “Yên tâm đi, nếu anh ta dám động đến dân thường thì đã chạm đến giới hạn của bọn anh.”
Lâm Bạch Thanh cũng nghĩ vậy.
Chuyện đồng hồ trừ trời biết đất biết thì chỉ cô biết, Trương Tử Cường muốn gây thù cũng không đến lượt cô.
Mà Phàn Ỷ Mộng và đám đàn em của cô ta, nếu thông minh chút, biết điều chút, không tìm thấy mã bảo thì sẽ từ bỏ. Nhưng nếu họ không biết điều, vẫn muốn đến tận cửa gây rối muốn ép cô làm chuyện cô không làm được. Cô là một người bình thường, là dân thành thị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play