Quay đầu lại, cô nói với Phàn Ỷ Mộng: “Tôi có một cách có thể giữ được cái thai giúp chị.”
Mục Thành Dương nói ngay: “Đàn em em đừng đùa.” Đứa bé không phát triển não, thần tiên Đại La cũng không thể làm nó sống được.”
Lâm Bạch Thanh ra hiệu đàn anh bình tĩnh đừng nóng, rồi lại nói với Phàn Ỷ Mộng: “Chị Mộng, tôi biết có một loại thuốc có thể giúp trẻ mọc não, nhưng vô cùng khó tìm, nếu các chị có thể tìm được thì tôi sẽ chữa trị giúp chị, nhưng nếu không tìm được thì chúng ta mỗi bên nhường một bước nhé, chị sờ lương tâm nghĩ thử nếu hôm nọ không phải tôi nhắc chị đừng dùng thuốc kháng sinh nữa, chắc chị sẽ không đến bệnh viện kiểm tra đâu nhỉ, vậy chị sẽ vô thức sinh ra một đứa bé dị dạng, là tôi nhắc nhở chị nên chị mới làm siêu âm B, tôi được tính là ân nhân của chị, chúng ta cũng đâu thể lấy oán báo ơn được nhỉ?”
Phàn Ỷ Mộng nở nụ cười rất yếu ớt: “Vậy à?”
Cô gái này rất lạ lùng, vừa yêu kiều vừa dịu dàng, trông vô cùng yếu đuối mảnh mai, làm người ta có cảm giác muốn bảo vệ.
Cô ta cố hết sức muốn chữa khỏi cho đứa con, nhưng Lâm Bạch Thanh lại không nhìn ra sự khát cầu và tình thương của mẹ dành cho con mình trên mặt cô ta, hơn nữa tuy cô ta bình tĩnh nhưng còn khiến cô khó chịu hơn cả hai tên nhe răng múa vuốt kia.
Tên mập đập bàn nói: “Mau nói là thuốc gì, chỉ cần có trên đời, dù là tủy rồng chúng tôi cũng rút về cho cô.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT