Sở Xuân Đình ngẩng phắt đầu lên, ông ta thật sự kinh ngạc, kinh ngạc trước sự thông minh của cháu gái mình.
Đúng thế, vì để cho cha con ông Năm nhà họ Cố chạy việc giúp mình nên ông ta thuyết khách, lấy lại cửa hàng vốn ban đầu giao cho cháu trai Sở Tam Hợp, sang tay tặng lại cho cha con ông Năm nhà họ Cố để bọn họ kinh doanh.
Bằng cách này, dù cho có m.á.u chảy đầu rơi cha con ông Năm nhà họ Cố cũng bán mạng cho ông ta. Đây là một chuyện rất nhỏ mà gần đây Lâm Bạch Thanh lại bận rộn nhiều việc, đã lâu không có đến phố Kim, nhưng cô thế mà vừa đoán đã đoán ra ngay?
“Mặc dù ông đã sớm biết nhận thân cũng không có gì tốt đối với tôi, cũng sẽ không gióng trống khua chiêng công khai nhận. Nhưng ông vẫn không cam tâm, sau này thỉnh thoảng sẽ giới thiệu một số bệnh nhân có mặt mũi đến Linh Đan Đường trị bệnh. Một khi họ đã đến sẽ mang theo một số tiền kếch xù để trị bệnh, hở ra là sẽ treo cờ thưởng, đúng không?” Lâm Bạch Thanh lại nói.
“Việc này chẳng lẽ không tốt sao?” Sở Xuân Đình hỏi ngược lại.
Cô là một bác sĩ giỏi, cô cần danh lẫn lợi, mà việc này Sở Xuân Đình có thể giúp cô thực hiện được. Cô không đến mức giống các bác sĩ trung y khác, chỉ vì hoàn cảnh mà chôn vùi bản thân mình. Ông ta cảm thấy rất tốt, chẳng lẽ cháu gái mình bị Cố Minh dạy cho ngớ ngẩn luôn rồi, không màng danh lợi, là đồ ngốc sao?
Lâm Bạch Thanh vỗ vỗ vai ông ta, ôn hòa nói: “Tất nhiên là không tốt rồi. Nhưng điều đó không có nghĩa là bản thân sự việc không tốt, cũng không có nghĩa là tôi và thầy giống nhau, không màng danh lợi không ham tiền của. Hiện tại là không được, hơn nữa thời cơ chưa thích hợp. Ông thông minh như vậy, có thể tự ngẫm ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT