Lúc này Liễu Liên Chi vẫn chưa thể chắc rằng Lâm Bạch Thanh là cháu gái của mình.
Là một người sở hữu 50% cổ phần của nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải, bà ấy có thể tán thưởng Lâm Bạch Thanh, bà ấy cũng hy vọng Lâm Bạch Thanh là cháu gái mình thật, nhưng bà ấy cần chứng cứ xác thực.
Hiện tại đã đến giờ tan làm rồi, dù bệnh viện quân y có chứng cứ, cũng phải đến giờ hành chính ngày mai mới có thể lấy được.
Nên Liễu Liên Chi vẫn rất ung dung, bà ấy muốn nói chuyện tự nhiên với chồng của cháu gái mình, chờ đến sáng mai lấy được chứng cứ, dựa vào chứng cứ để phán đoán tính chân thật của sự việc.
Nhưng lúc bà ấy nhìn xuống, trông thấy đồ trong tay Lâm Bạch Thanh thì chợt thấy bất ổn.
Trong tay Lâm Bạch Thanh là một mảnh vải cotton màu trắng đã ố vàng, bên trên in hình cừu nhỏ lông xoăn.
Liễu Liên Chi nhìn mảnh vải kia thật lâu, bỗng dưng giãy khỏi tay của Mã Tú Cần, loạng choạng đi đến mép giường, túm lấy túi da mở ra, lục lọi gì đó trong túi, cuối cùng cũng lục ra một món đồ, vẫy tay ra hiệu Lâm Bạch Thanh đi qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT