Lâm Bạch Thanh di chuyển chiếc ghế đến bên giường, ra hiệu cho Sở Xuân Đình trở mình nằm thẳng, chậm rãi lật tờ tạp chí, cố ý nói: “Trong tạp chí này có một bà cụ, tôi thấy bà ấy rất hòa nhã dễ gần. Bà ấy tên là Liễu Liên Chi, ông Sở, ông có biết bà ấy không?”
Sở Xuân Đình nhớ tới cuốn tạp chí bị ông ta cướp đi, không ở trong tay Lâm Bạch Thanh, ông ta chợt quay đầu nhìn lại, thấy trên tay cô không có cuốn tạp chí nào.
Cho nên vừa nãy là cô cố ý nói vậy, nhưng điều đó cũng có nghĩa là, một người thông minh như cô đã biết tất cả mọi thứ.
Ông cụ từ từ nhắm mắt lại, vô cùng xấu hổ, không đất dung thân.
Ông ta đã vô số lần tưởng tượng sẽ như thế nào khi gặp cháu trai hoặc cháu gái của mình.
Ông ta nghĩ mình sẽ bỏ hết tật xấu, thậm chí ông ta còn lén nhớ lại khi Cố Minh đối mặt với trẻ con thì cười như thế nào, nửa đêm không biết xấu hổ mà học cách đối xử với trẻ con.
Ông ta sẽ cho anh (cô) tất cả những kho báu mà ông ta có thể tìm thấy trên đời để bù đắp món nợ mà ông ta nợ con trai mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT