Lâm Bạch Thanh không biết rõ về nhà họ Thẩm, người duy nhất mà cô đã gặp là Thẩm Khánh Hà.
Còn Thẩm Khánh Nghi, cô chỉ nhìn thấy tên của bà ấy mà thôi, nhưng không hiểu sao cô lại có cảm giác thân thiết.
Có lẽ là vì tuy bà ấy xuất thân hiển hách, nhưng từ khi sinh ra đã phải chịu gông cùm nặng như núi, trải qua những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời.
“A, đau thắt lưng… đau quá.” Đột nhiên bác sĩ Lưu hét lên.
Lâm Bạch Thanh vừa nhìn thấy đã nổi giận: “Thùng mật ong to như thế, dì gọi cháu đến không được sao, để cháu chuyển cho. Dì chuyển nó làm gì?”
Một cái thùng lớn chứa năm mươi cân mật ong, bác sĩ Lưu đã năm mươi tuổi, di chuyển được mới là lạ.
Mục Thành Dương muốn di chuyển nó nhưng cũng không di chuyển được, cuối cùng Lâm Bạch Thanh phải một tay xách lên, chuyển nó sang phòng bên cạnh, Mục Thành Dương mở nắp lên ngửi: “Mật ong này là sư muội mua đúng không, không tệ, vừa ngửi đã biết là mật ong hoa táo đích thực, là một thứ tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play