Trần bì mùa này tám đồng một cân, nhưng bên trong tầng hầm có trần bì tám mươi năm tuổi, giá thị trường hiện tại là tám mươi, sau này một cân ít nhất tám mươi nghìn, xạ hương tự nhiên, trong tương lai một cân sẽ lên đến hàng chục triệu, có tiền mà không mua được, chứ chưa kể đến các loại dược liệu quý hiếm như long não tự nhiên và sừng tê giác.
Nhưng ngoại trừ dược liệu ra, trong tầng hầm còn có một lô thuốc cực kỳ quý giá.
Nếu để nó vào trong tay Sở Xuân Đình, tùy tiện thổi phồng một chút, bây giờ cũng có thể bán ra với giá trên trời.
Bác sĩ Lưu nghe nói ngày mai có thể chuyển ra khỏi phòng kho để sản xuất thuốc, nói: “Dì nghe nhị sư ca nói nồi đất dùng để làm thuốc quý kia của chúng ta là vàng thật, cái xẻng là bạc thật, nồi vàng xẻng bạc, Mục Thành Dương tới muộn, chưa từng thấy, luôn lẩm bẩm nói muốn nhìn, lúc này chờ cháu lấy ra, vừa hay để cậu ấy mở mang tầm mắt.”
Nồi vàng xẻng bạc, ở Quảng Châu, ngay cả Đường Bảo Đường Trung y lớn nhất cũng không có, nhưng Linh Đan Đường thì có.
Có điều Lâm Bạch Thanh cười nói: “Bác sĩ Lưu, nó không phải vàng hay bạc thật, mà chỉ được mạ vàng mạ bạc thôi, không có gì hay để mở mang kiến thức hết.”
“Cái gì, nhị sư ca cháu đã nói với dì rằng nó thật sự là vàng bạc nguyên chất mà.” Bác sĩ Lưu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT