“Mua làm gì, dáng người ta đẹp thì mặc mới đẹp.” Còn có người nói.
Mã Tú Cần nghe nói Cố Bồi đã chọn Lâm Bạch Thanh thì trong lòng thấy không phục, vì lần trước gặp cô, Lâm Bạch Thanh mặc một chiếc áo sợi cũ, khuôn mặt búp bê, trông cứ như một cô bé học sinh.
Trong trí nhớ của cô ta Lâm Bạch Thanh là một cô bé quê mùa, nhưng hôm nay mới nhìn thôi trong lòng bỗng cảm thấy chua chát, da của Lâm Bạch Thanh vừa trắng vừa mịn màng hơn nhiều so với trước đây, rất tự nhiên, căng bóng như bôi mỡ, một chiếc váy đơn giản và thanh lịch tôn lên vóc dáng yêu kiều của cô.
Vẻ ngoài của Cố Bồi quá hoàn hảo, da lại còn trắng, các bác sĩ nữ trong bệnh viện quân y đều bị anh hớp hồn.
Nhưng khi Lâm Bạch Thanh đi cạnh anh, anh lại trở nên rất đỗi bình thường, chỉ làm nền cho cô.
Vừa ngồi xuống, cô ta liền nói: “Có gì mà phải nhìn, mau ăn cơm đi, ăn xong còn đi làm.”
Nhưng cô ta vừa dứt lời thì Cố Bồi đã mua xong cơm, dắt Lâm Bạch Thanh đi về phía cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play