Nhưng anh ta vừa quay người đi đã bị Kiều Mạch Tuệ mắng một trận: “Mẹ kiếp cái thằng Cố Vệ Quốc, thằng Cố Vệ Quốc đoản mệnh, Cố Vệ Quốc xấu xa, tao đã phải chịu đựng bao nhiêu khó khăn vất vả nuôi mày lớn bằng từng này, đến con rắn mày cũng không bắt cho tao, mày là đồ vô lương tâm, cả ngày chỉ biết bợ đỡ người có tiền, mày không nghĩ mà xem người có tiền người ta coi mày là gì, coi mày như con ch.ó thôi!”
Người đàn bà chua ngoa là như vậy đấy, không biết phải trái.
Cố Vệ Quốc quay đầu lại, nhún vai, vẻ mặt khó xử: “Chú nhỏ…”
Cháu lớn bị mẹ già mắng đến như thế này, Cố Bồi không muốn cũng đành phải mở cửa vườn ra ra hiệu cho anh vào tìm rắn.
Nhưng anh ta bắt nó rồi Lâm Bạch Thanh vẫn phải vào nhà kho tìm hùng hoàng ra xịt, ngửi thầy mùi sau này rắn sẽ không dám đến nữa.
Dược đường có hùng hoàng nhưng không phải là thuốc thường dùng nên chất đống dưới sàn nhà trong nhà kho lớn.
Thuốc đều do Lâm Bạch Thanh cất, thuốc nào để chỗ nào cô nắm rất rõ, nhưng lần này tìm mãi mà không thấy hùng hoàng ở chỗ thường hay để, tìm đi tìm lại mới phát hiện ra tất cả các loại thuốc trung y đều không đúng vị trí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT