Con trai cả của Sở Xuân Đình tên là Sở Thanh Đồ, cái c.h.ế.t của ông ấy là nỗi đau cả đời của Sở Xuân Đình.
Đang nghiền ngẫm hai chữ “Bạch Thanh”, ông ta chợt nhớ tới lời con trai nói vào lần chia tay cuối cùng. Ông ấy nói: “Cha, vẩn đục là quá khứ, thanh bạch là tương lai. Cả đời này con sống dưới sự che chở của cha, con ngưỡng mộ cha, kính trọng cha, cũng yêu thương cha, nhưng lại thường cảm thấy tự trách vì sự ngu ngốc của mình hay vì sự thất vọng của cha. Có lẽ chia tay là lối thoát cho cả hai chúng ta, cớ gì cha phải đau buồn?”
Đứa con trai cả hiếu thảo, lương thiện, tri thức đầy mình của ông ta đã c.h.ế.t một cách không rõ ràng ở biên giới như vậy đó.
Con của ông ta… Nếu thực sự có đứa trẻ như vậy thì tuổi tác cũng xấp xỉ cô bé trước mặt này!
Gì mà được nhặt về của thanh niên tri thức chứ, Sở Xuân Đình không tin.
Ông ta hỏi tiếp: “Lâm Bạch Thanh, quê cô ở đâu?”
Có vẻ Lâm Bạch Thanh bị ông lão đột ngột kích động này dọa sợ, không lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT