Sở Xuân Đình cau mày: “Sức khỏe của tôi rất tốt, bình thường chỉ uống chút bột linh chi dưỡng sinh, chưa từng uống thuốc.”
Cố Bồi lạnh lùng trước sau như một, giọng điệu lạnh lùng: “Bột linh chi của ngài là ai mua giúp ngài thế, nó là dạng bột nhỉ, thuốc cầm m.á.u cũng có dạng bột, ngài nghĩ xem, bột linh chi là ai mua cho ngài?”
Ông ta tưởng thứ mình uống là bột linh chi, đang dưỡng sinh chăm sóc sức khỏe, mà thuốc cầm m.á.u dùng cho bệnh nhân xuất huyết nhiều, nó làm cho m.á.u trong cơ thể của Sở Xuân Đình đặc lại, tiếp theo đã tắc nghẽn mạch máu.
Đây là bỏ thuốc, còn thông minh hơn bỏ độc nhiều, bởi vì bác sĩ rất khó kiểm tra ra.
Nếu nói hạ độc ông cụ, Lâm Bạch Thanh nghĩ đến trước nhất là Sở Tam Hợp.
Đương nhiên, nếu đã biết thuốc ông ta uống là thuốc cầm máu, chỉ cần Cố Bồi phân tích một chút, xem là thuốc cầm m.á.u loại nào, cô khai thuốc theo chứng bệnh, chữa trị đúng chứng bệnh là được rồi.
Nhưng Lâm Bạch Thanh vẫn không nhịn được nói: “Ông Sở, ngài đúng là có một đứa cháu trai tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play