Châm bạc đúng là có thể giải độc, nhưng nó không trị được ung thư, vừa nghe là đã biết mấy kẻ đó đều là lang băm lừa đảo.
Lâm Bạch Thanh khuyên bảo: “Xem như tôi xin anh, đừng nghe mấy tên lừa đảo ăn nói bậy bạ, mau đến bệnh viện đi.”
“Hôm nay tôi còn có một mối làm ăn lớn, ngày mai đi, ngày mai tôi sẽ đi.” Sở Tam Hợp nói xong thì bước ra khỏi nhà chính, anh ta tháo mấy bức thư pháp ở sảnh chính xuống, có tổng cộng bảy bức, cuộn lại thành từng ống rồi mang đi.
Ông cụ Sở đang châm cứu, nhìn y chang một con nhím, không thể động đậy, chỉ có thể trừng mắt tức giận.
Lâm Bạch Thanh còn cố ý chọc ông ta: “Ai dà, ông Sở, cháu trai cả nhà ngài cuỗm hết mấy bức thư pháp trong nhà, ngài lại mặc kệ, e là không quá hai ngày anh ta sẽ bóc tường, phá gỗ mất.”
Tất nhiên Sở Xuân Đình cũng giận dữ, nhưng chỉ nói một cách thờ ơ: “Cũng chỉ là mấy thứ rẻ mạt, để nó lấy đi đi.”
“Vậy mấy bức thư pháp của ngài thì sao?” Lâm Bạch Thanh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT