Đồ nội thất đều bằng gỗ, tỏa ra mùi đàn hương nhẹ nhàng, bên cạnh giường có một bức ảnh đen trắng, đó là một người đàn ông rất trẻ và đẹp trai trong bộ áo Tôn Trung Sơn, khiến Sở Xuân Đình trông vô cùng đào hoa. Nhưng lông mày của Sở Xuân Đình lại dài, còn phiếm hồng, rất đáng sợ, lông mi thì lại rất nhẹ nhàng. Trực giác của Lâm Bạch Thanh cho rằng người này không phải Sở Xuân Đình, bởi vì Sở Xuân Đình sinh khoảng năm 1915, đã 78 tuổi, người đàn ông này nhìn vào trông chỉ sinh năm 1940 hay 1950. Nhìn ông ấy, Lâm Bạch Thanh cảm thấy rất thân thiết.
“Bác à, người này là ai vậy?”
Bảo mẫu nhỏ giọng nói: “Con trai cả của chú Sở, nghe nói khi c.h.ế.t mới ngoài ba mươi tuổi nên trông vẫn còn rất phong độ.”
Người đàn ông trong bức ảnh có đôi mắt hiền từ và nụ cười rạng rỡ, dù sao thì ông ấy và cha của Lâm Bạch Thanh cùng thế hệ.
Thật đáng tiếc, mới ba mươi tuổi đầu mà đã mất sớm.
Lúc này đã là buổi chiều, mặt trời ngả về phía tây, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, Lâm Bạch Thanh mở cửa sổ ra, cây kim đang châm lên người ông cụ trút hàn độc, ánh mặt trời là dương khí thuần khiết, chiếu vào trong phòng. Cái này bồi bổ cùng thông khí có lẽ làm cho ông cụ cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đôi mắt ông ta luôn nhìn thẳng, nhìn cô chăm chú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play