“Chỉ cần Thanh Thanh tin tưởng, được lọt vào mắt xanh của cô ấy là vinh hạnh của chú. Nhưng với tình hình ngày hôm nay thì mọi người nghĩ cô ấy có đang tự nguyện không?” Cố Bồi nhìn chằm chằm Cố Vệ Quốc rồi nói.
Cố Vệ Quốc cảm thấy như đang làm trò, giọng điệu anh ta không tình nguyện, vội vàng nói: “Đúng vậy, quan trọng là Thanh Thanh phải tự nguyện.”
Ông Ba vội nói: “Mạng của con bé là do bác Cả cháu cứu, gả đến nhà chúng ta cũng là điều hiển nhiên.”
Ông Năm cũng nói: “Một ân cứu mạng, lấy hôn nhân của con bé ra báo đáp cũng là chuyện bình thường.”
“Cả đời bác sĩ phải cứu rất nhiều người, nếu mỗi người đều phải dùng quan hệ thông gia để báo đáp thì vợ con thành đàn, giống hoàng đế hơn là làm bác sĩ đó.” Cố Bồi nói xong rồi đứng dậy ra đi ra ngoài.
Anh còn tưởng Lâm Bạch Thanh sẽ trốn ở một góc khóc lóc, vốn định đi tìm cô dỗ dành nhưng vừa mới ra ngoài đã phải trợn mắt há hốc mồm. Bởi vì đúng lúc anh nhìn thấy đám cháu trai đang vây quanh cô nói chuyện ở căn phòng phía tây.
Bóng của cô chiếu lên cửa sổ thuỷ tinh, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn, cười tủm tỉm với nhóm cháu trai lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play