Trong tay Lâm Bạch Thanh cũng có di chúc, hai bức di chúc giống nhau như đúc, cô móc ra, nói: “Cháu cũng tuân theo di chúc.”
Trong lòng Cố Hoài Thượng tự nhủ không thể nào, trong di chúc đã nói rõ, là “đời cháu của nhà họ Cố”.
Ông ta đáp lại: “Cô tính sửa di chúc?”
Lâm Bạch Thanh không thèm nói với ông ta, nhìn ông Ba: “Ông xem xem, cháu có bóp méo di chúc hay không?”
Di chúc viết bằng bút lông, là chữ phồn thể, hơn nữa là kiểu viết dựng thẳng, chưa nói đến bóp méo, dấu chấm câu cũng không đổi được.
Hai phần giống nhau như đúc ngay ngắn chỉnh tế, mặt giấy sạch sẽ, chữ viết gọn gàng.
“Không có.” Ông Ba nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT