Vườn trưởng Trịnh vốn đã sứt đầu mẻ trán, chịu đựng nhiều ngày tâm trạng cũng kém hơn, giờ đã hoàn toàn tức giận, c.h.é.m thớt về phía phó viện trưởng Lý: “Các anh đang làm loạn à, gấu trúc đó, là quốc bảo, các anh lại đưa cho tôi một cô gái nhỏ như vậy hả?”
Ngay lúc ông ta đang nói chuyện, Lâm Bạch Thanh đã đi vào, tự tay ôm lấy con nhỏ nhất kia.
Những nhân viên chăm nuôi đều bị dọa sợ, bởi vì con nhỏ tuổi nhất là Bổn Bổn, tính tình nóng nảy nhất, tất cả mọi người đều sợ nó sẽ khiến Lâm Bạch Thanh bị thương, các nhân viên chăm nuôi luôn miệng hô: “Ôi, đồng chí nhỏ, đừng động vào nó, nó sẽ cắn cô…”
Nói ra cũng kỳ lạ, ban đầu Bổn Bổn muốn tấn công, nhưng khi Lâm Bạch Thanh sờ tay lên mũi nó, nó đột nhiên ngoan ngoãn ngửi ngửi tay cô, ngửi một đường thẳng tới lồng n.g.ự.c cô, kêu một tiếng, ngồi xuống.
Lâm Bạch Thanh vòng tay ôm lấy gấu trúc, nhấc tay lên, mọi người bèn tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, mà ít ra Cố Ngao Cương cũng có mắt nhìn, vội vàng xách hòm thuốc đi vào.
Nhưng anh ta vừa tới gần, Bổn Bổn đã nóng nảy trở lại, vung tay nhe răng trợn mắt, bắt đầu gào khóc.
Lần này thì hay rồi, Tâm Tâm cũng trở nên nóng nảy, giãy giụa muốn đứng dậy tấn công.
Cố Ngao Cương nhanh như chớp chạy ra ngoài.
Cả đời này, đây là lần đầu tiên anh ta đến gần gấu trúc như vậy, thậm chí còn ngửi thấy được mùi thơm của tre trúc tỏa ra từ chúng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT