Vệ Quân ngạc nhiên làm rơi đũa xuống đất: “Khó khăn lắm mới được ra nước ngoài, lại còn trở về à?”
Miệng Cố Ngao Văn đầy mở: “Thằng mười một, em xuất ngoại rồi sẽ không về nước nữa hay sao?”
Đúng là Cố Vệ Quân nghĩ thế, mặc dù trung y rất tốt nhưng không có cơ hội phát triển ở trong nước.
Cậu muốn xuất ngoại trước, để Lâm Bạch Thanh kinh doanh Linh Đan Đường vài năm, khi nào cậu có chỗ đứng vững ở nước ngoài sẽ về đưa cô theo, sau này yên tâm làm một bà chủ, y thuật của cô để chữa bệnh cho người nhà là được rồi.
Bác sĩ trung y nhỏ đáng yêu này mà đi theo cậu có thể hưởng phúc cả đời mà cô chưa từng nghĩ đến.
Nhưng Cố Ngao Cương vừa mới đi đã về rồi?
Điều đó không phù hợp với tâm trí của bác sĩ trung y nhỏ?
Cố Vệ Quân vừa tức vừa buồn bã, cảm thấy mất mát vô cùng.
Chiêu Đệ thích nhan sắc của chú Cố và việc anh rất thích sạch sẽ, nhưng không thích cái nết ăn uống và cả tính cách lạnh như băng của anh, nghĩ lại Cố Ngao Cương trông rất giống anh, hơn nữa sinh sống ở trong nước từ nhỏ, sẽ có thói quen sinh hoạt của người dân trong nước nên cô ấy rất chi là thích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT