*
Hà lão gia tử mắt nhìn như đuốc, xuất thân từ thế gia dùng đao, gần như chỉ liếc một cái đã nhận ra đao pháp của Sở Chỉ bất phàm. Người như ông, đi đến đâu cũng khiến người khác kính trọng.
Hà gia từ sau khi gia chủ bất ngờ qua đời, thiếu chủ còn niên thiếu kế vị, đã dần dần lụn bại. Hà lão gia tử lo sợ một khi mình khuất núi, Hà gia sẽ tan rã trong chốc lát. 
Vì vậy, ông cố gắng hết sức để chiêu mộ Sở Chỉ, dù không thể thu nhận làm người dưới trướng thì cũng muốn kéo gần quan hệ, để sau này gặp chuyện còn có thể nhờ cậy.
Huống chi, Sở Chỉ lại là người lòng dạ thiện lương, thích rút đao tương trợ, xét trên mọi phương diện đều là một lựa chọn tốt. Ông gần như nghiến răng nghiến lợi mà từ trong nhà kho lấy ra hai ngàn lượng bạc tặng cho Sở Chỉ, còn hạ lệnh cho tôn tử – thiếu chủ Hà gia – phải toàn lực tiếp đãi, tuyệt đối không được khiến Sở Chỉ phật ý.
Ý tốt là vậy, nhưng Hà thiếu chủ – Hà Hữu – lại cảm thấy vô cùng khó xử.
Thứ nhất, bản thân Hà Hữu vốn không hề thích đánh đấm, chỉ mê mẩn phong hoa tuyết nguyệt, phẩm trà ngâm thơ. Tính cách hắn hoàn toàn trái ngược với Sở Chỉ – người thích uống rượu, cờ bạc, vô cùng phóng khoáng. Hắn lại thấy mấy thú vui đó vừa hỗn tạp vừa thô tục, thật sự khó lòng ưa nổi. Trong khi Sở Chỉ có thể vô tư bắt chuyện với bất kỳ ai, thì hắn lại thiên tính trầm tĩnh, yêu thích yên tĩnh, ghét náo nhiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play