Lăng Hiểu Sương đột nhiên đứng dậy, nàng rốt cục đã đột phá đến Hợp Đạo trung kỳ.
Từ khi tiến vào Thánh Dương Châu rồi lại xông vào bên trong Hỗn Độn Nham Tương, nàng liền có một loại cảm giác toàn bộ thân thể đều bị thiêu cháy hoàn toàn. Hỗn Độn dương khí trong Thánh Dương Châu cùng khai thiên khí tức trong Hỗn Độn Nham Tương, khiến cho Hỗn Độn nguyên khí điên cuồng tích lũy vào trong thức hải cùng trong mạch lạc của nàng. Loại tích lũy này, trong thời gian ngắn nếu không hóa thành tu vi, chính là có thể thiêu hủy nàng.
Cũng may thời điểm nàng xông ra khỏi Thánh Dương Châu, bên ngoài đã không còn Hỗn Độn Nham Tương, Thất Luân Vương Thiên Phủ Viêm cũng không ở nơi này. Thời khắc này nàng thậm chí không có cơ hội đi tìm một địa phương an toàn để bế quan, liền ở ngay tại chỗ bế quan luyện hóa Hỗn Độn khí tức hấp thu được.
Thẳng đến khi nàng tân cấp Hợp Đạo trung kỳ, lúc này loại cảm giác bị Hỗn Độn khí tức đốt cháy kia mới tiêu tán không còn nữa.
Lăng Hiểu Sương rời khỏi nơi bế quan đơn sơ, thần niệm nàng quét ra, lập tức ngạc nhiên phát hiện, thần niệm của bản thân so với lúc còn là Hợp Đạo sơ kỳ cường đại hơn quá nhiều. Đây tuyệt đối không chỉ là nhờ bước vào Hợp Đạo trung kỳ, mà là bởi vì chất lượng căn cơ của nàng đã có sự biến hóa. Sự biến hóa này, khẳng định cùng Hỗn Độn Nham Tương có quan hệ.
Chỉ là rất nhanh Lăng Hiểu Sương liền phát hiện có chút không đúng, khu vực nơi đây khắp nơi vẫn là một mảnh màu xám. So với Thất Luân chi địa mà lúc trước nàng tiến vào, tựa hồ không có gì khác nhau. Chỉ là mặt đất ở khắp nơi đều là mảnh vỡ, thật giống như có rất nhiều mảnh vỡ đĩa sứ trải lên.
Nơi này chính là Thất Luân chi địa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play