Lúc trời chạng vạng tối, Già Hà Lạc sơn thôn mang theo một loại điềm tĩnh xinh đẹp, ánh chiều tà chiếu xuống ngọn cây nghiêng nghiêng đằng xa, Địch Cửu có một loại cảm giác không chân thật.
Hắn ngẩng đầu nhìn đến khung cảnh trời chiều ở nơi rừng sâu, bỗng nhiên nghĩ đến nếu như hắn khôi phục tu vi, hắn thậm chí có thể đưa tay ra, để bức tranh bầu trời chạng vạng vĩnh viễn liền dừng ở thời điểm này. Dù cho vầng thái dương này là hằng tinh hay là hành tinh, trong mắt hắn cũng có thể nắm ở trong tay.
Hắn lập tức liền cười cười, người có buồn vui chia cách, trăng có tỏ mờ tròn khuyết, đây mới là điều phù hợp vòng xoay đại đạo.
"Đại ca, cái này cho ngươi..." Một âm thanh có chút sợ hãi vang lên từ phía sau lưng Địch Cửu.
Địch Cửu quay đầu lại, trông thấy một thiếu nữ với mái tóc dài, màu da thiếu nữ có hơi ngăm đen, tướng mạo lại tuyệt đối không kém với những mỹ nữ tu chân giới. Người này khiến Địch Cửu sợ hãi thán phục, ở loại địa phương như thế này mà còn có nữ tử mỹ mạo tú lệ đến thế.
Địch Cửu trông thấy trong tay thiếu nữ này nắm lấy một cây gậy chống, rất hiển nhiên, đây là đưa cho hắn, bởi vì hiện tại hắn cũng chỉ dùng tới một cây gậy gỗ bình thường. Mà cây gậy trong tay thiếu nữ này thì được làm rất đẹp, hơn nữa còn dùng vải bố để bao lấy phần tay cầm.
Bàn tay của thiếu nữ cầm cây gậy có chút thô rạp, mặt trên còn có vài vết sẹo cùng vết chai sần, những thứ này khiến Địch Cửu có chút hoảng hốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play