Khí tức tử vong ào ào cuốn tới, trong lòng Mại Vưu chấn động mãnh liệt.
Đúng là ánh mắt của ông ta mù rồi, Địch Cửu nơi nào là tu sĩ Dục Đạo chứ? Thực lực của hắn nói rõ ràng đây chính là tu sĩ nửa bước Hợp Đạo, không, thậm chí còn mạnh hơn cả sự tồn tại của một Hợp Đạo sơ kỳ.
Trước đó một đao của hắn đã phá đi thần thông độn pháp của Mại Vưu. Mà bây giờ một quyền tiếp theo liền hình thành một khối với đao đánh ra ban đầu, không có nửa điểm chậm lại.
Khó trách thời điểm khi hắn còn ở trong Tuế Hàn cốc lại nghênh ngang không đặt ai vào mắt như vậy, hóa ra hắn là thật sự không sợ, chứ không phải là ỷ vào cái danh xưng Đạo Nguyên Đan Thần để tùy ý càn quấy.
Một đợt phong đào cuồng bạo vừa lướt qua thì lại có một đợt khác đánh tới, Mại Vưu làm gì còn dám nghĩ tới chuyện bắt Địch Cửu nữa, ông ta vừa lo tránh né vừa cấp tốc tế vũ khí Tán Hoàng Quyển của mình ra.
Chỉ là Tán Hoàng Quyển của ông vừa mới tế ra, còn chưa kịp làm gì thì một đạo chưởng kiếm của Lăng Hiểu Sương đã đồng thời bổ tới. Chưởng kiếm còn chưa chạm xuống da thịt trên người Mại Vưu thì sát ý thâm hàn kia đã thẩm thấu tiến sâu vào trong thức hải cùng ý thức của ông ta.
Trong lòng Mại Vưu thoáng qua một tia tuyệt vọng, lĩnh vực của Địch Cửu còn có thể so sánh ngang tầm với ông ta, nhưng lĩnh vực của Lăng Hiểu Sương thì cường đại hơn ông nhiều lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT