"A...." Lăng Hiểu Sương kinh ngạc “a” một tiếng, lập tức liền nhíu mày. Nếu như người khác ở trước mặt nàng nói vậy, chắc chắn nàng sẽ cười cợt kẻ kia, cho rằng đối phương đang cố ý lừa phỉnh nàng.
Một người có thể cảm nhận được khí tức ẩn chứa trong quy tắc thiên địa thì chẳng phải là kẻ đó quá mức nghịch thiên hay sao?
Thế nhưng nếu đây là lời thốt ra từ miệng Địch Cửu thì nàng lại không mảy may hoài nghi, đây hoàn toàn là một loại tín nhiệm theo bản năng.
Lăng Hiểu Sương đang nghĩ tới năm xưa quả thật thời điểm Mại Vưu xuất hiện bên ngoài động phủ của nàng thật đúng là quá khéo, thì Địch Cửu bên kia dường như đoán được suy nghĩ trong đầu nàng, hắn nói: "Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy Mại Vưu tới cứu ngươi quá mức vừa vặn sao? Nhanh một chút thì chưa có chuyện gì xảy ra, ông ta cũng đâu rảnh rỗi ngồi bên ngoài canh chừng cho ngươi bế quan. Chậm một chút nữa thì có lẽ ả đánh lén ngươi đã sớm cướp xong đồ vật rồi rời đi. Còn ngươi thì chỉ còn lại một tia hồn niệm vất vưởng."
"Thế nhưng là… kẻ đánh lén ta rõ ràng không phải Mại Vưu, chẳng lẽ nữ nhân chết tiệt đó cũng tới từ Tuế Hàn cốc? Không hợp lý a! Từ khi ta tới đây từ vạn năm trước tới bây giờ, ta chỉ nghe nói Tuế Hàn cốc có một vị cường giả Hợp Đạo duy nhất, người nọ chính là Mại Vưu trưởng lão." Lăng Hiểu Sương hoang mang nói, thật ra sâu trong nội tâm của nàng đã bị lời Địch Cửu nói khiến cho có chút dao động rồi.
Địch Cửu bình tĩnh đáp: "Hiện tại ta còn không dám xác định, bất quá một khi ta nhìn thấy Mại Vưu trưởng lão xong, ta có thể ngay lập tức trả lời cho ngươi biết, liệu nữ tử mà ngươi từng gặp ấy có phải chính là bản thân Mại Vưu hay không?"
"Cái gì?" Lăng Hiểu Sương nghe mà kinh sợ, lập tức nàng liền tỉnh táo lại. Địch Cửu nói cũng không quá mơ hồ, từng lời nàng đều hiểu rõ, nhưng ghép lại thì liền thấy ngơ ngác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT