Nửa canh giờ sau, Địch Cửu đã dùng pháp tắc trận kỳ do chính mình phác họa để hoàn thành việc bố trí một cái cấm chế che đậy cấp sáu.
Làm xong xuôi, lúc này hắn mới quay sang cười nói với Lăng Hiểu Sương, "Hiểu Sương sư tỷ, hiện tại chúng ta có thể nói chuyện rồi."
"Trong đây không có giám thị pháp trận ư?" Lăng Hiểu Sương nghi hoặc nhìn Địch Cửu, nàng cho rằng đối phương đã quá tùy ý khinh thường thủ đoạn của Tuế Hàn cốc rồi.
Nàng khẳng định nơi này có pháp trận nhìn trộm hoặc là nghe trộm, chỉ đáng tiếc là thực lực Trận Đạo của nàng có hạn, không cách nào phát hiện ra mà thôi.
Địch Cửu gật đầu, "Không sai, ở trong góc động phủ quả thật có một cái pháp trận giám thị, nhưng Hiểu Sương sư tỷ cứ yên tâm, ta đã bố trí cấm chế che đậy để ẩn giấu hành động của chúng ta."
Lăng Hiểu Sương không khỏi hít sâu vào một hơi, nàng phát hiện chính mình trước đó đã xem nhẹ Địch Cửu.
Từ sau khi hắn vào đây, nàng chỉ cảm nhận được một chút thần niệm ba động, sau đó thì không thấy đối phương có động tác nào nữa. Vốn dĩ nãy giờ Lăng Hiểu Sương còn tưởng rằng Địch Cửu yên lặng là vì đang tập trung tìm kiếm pháp trận giám sát nhưng mãi vẫn không tìm được. Không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế, Địch Cửu liền bố trí xong một cấm chế cao cấp hơn để che giấu pháp trận giám sát của Tuế Hàn cốc, loại thủ đoạn này, quả thực là khiến nàng tự thấy xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT