Địch Cửu hững hờ đáp: "Ta không nhấc tay biểu quyết là bởi vì ta cảm thấy vị Đạm Duyên đạo hữu này nói rất đúng a, nếu Đạm Duyên đạo hữu đã nói rất đúng, tại sao ta lại phải ủng hộ cho cái sai?"
Đối với Địch Cửu mà nói, hắn luyện đan hiển nhiên không cần dùng tới cặn đan đan khí để đề thăng phẩm chất thần đan. Thế nhưng trình độ Đan Đạo của hắn so với Thiệu Băng San không biết cao hơn gấp bao nhiêu lần, loại sự tình như mượn nhờ cặn đan để đề thăng phẩm chất thần đan này, hắn đương nhiên biết, hơn nữa còn khẳng định là việc đó hoàn toàn khả thi.
Đây là giải pháp rất hữu hiệu dành cho những Đan sư không quá cường đại. Tuy nhiên cái gì cũng có hai mặt vấn đề. Nếu Đan sư trong quá trình luyện đan có thể chiết xuất ra tạp chất thuần túy thì hoàn toàn có thể mượn nhờ cặn đan để giúp tăng cao phẩm chất của lò đan dược mình luyện. Nhưng nếu tạp chất chiết xuất không thuần túy, thì liền xem như Đan sư có nắm rõ cách làm cũng vô pháp dùng cặn bã đã chiết xuất để cô đọng phẩm chất đan dược.
Bởi vì làm như vậy, trực tiếp sẽ đem một lò đan dược hóa thành phế đan, hoặc là chẳng những không thể đề thăng phẩm chất đan dược, mà ngược lại sẽ còn làm giảm đẳng cấp của lò đan dược ấy xuống thấp hơn.
Trước khi Địch Cửu sáng tạo ra pháp tắc đan quyết thì quả thật hắn đã từng dùng qua loại thủ đoạn này. Nhưng từ sau khi hắn sáng tạo ra pháp tắc đan quyết xong, tất cả những gì tinh túy nhất đều được hắn giữ lại chặt chẽ trong mai đan dược, cơ hồ trong cặn bã mà hắn luyện chế còn thừa sẽ không còn sót lại bất luận đan khí nào hữu dụng, mà đã không có đan khí nào hữu dụng thì đương nhiên hắn cũng sẽ không lại dùng loại thủ đoạn cấp thấp ấy.
Thiệu Băng San nguyên bản đối với Địch Cửu vẫn còn có chút hảo cảm, giờ phút này nghe thấy Địch Cửu nói vậy, nàng liền tức giận nhìn về phía hắn, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén pha lẫn chút khinh thường, "Mặc dù lòe người có thể tạo được sự chú ý, thế nhưng các tu sĩ chúng ta đã tới đây luận đạo, thì đều muốn xây dựng, đóng góp trên cơ sở sự thật, nếu như tín khẩu nói bậy, đạo làm gì tồn?"
Địch Cửu vốn không định hiển lộ tài năng, lại càng không có ý muốn kiếm chút sự chú ý vớ vẩn gì từ với đám người này, chẳng qua là do Tích Tây Lý kia muốn mọi người tỏ thái độ, mà Ấn Nguyệt Xu lại nhìn chằm chằm hỏi hắn vì sao không giơ tay theo nàng ta, cho nên lúc này hắn mới ăn ngay nói thật mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT