Tốc độ di chuyển của món cực phẩm Thần khí phi hành của Ấn Nguyệt Xu quả nhiên rất nhanh, đồng thời cũng đủ giúp Địch Cửu có thể minh bạch được Thái Cực giới bị tàn phá tới cỡ nào. Suốt lộ trình mấy ngày qua, bọn họ đều không dùng truyền tống trận, mà chỉ ngồi mỗi phi hành pháp bảo ấy mà thôi.
Ở chung vài ngày, ít nhiều Địch Cửu cũng hiểu phần nào tính cách của Ấn Nguyệt Xu, không phải là nàng ta không nguyện ý dùng truyền tống trận, mà là vì truyền tống trận ở Thái Cực giới này cực hiếm, căn bản cũng không có biện pháp truyền tống, bất đắc dĩ mới phải dùng tới phi hành pháp bảo như vậy.
Sau năm ngày, cuối cùng nàng ta cũng cho phi thuyền của mình dừng lại bên ngoài một sơn cốc hoang vu, Ấn Nguyệt Xu vừa thu hồi cực phẩm Thần khí phi hành vừa thuận miệng nói với Địch Cửu: "A Cửu, đã đến Tuế Hàn cốc rồi, lần này chúng ta tụ hội bằng hữu ngay tại đây. Đi thôi, chúng ta đi vào chung."
Thần niệm của Địch Cửu sớm đã thẩm thấu ra ngoài, hắn kinh ngạc phát hiện, quy tắc thiên địa ở nơi này dường như còn hoàn thiện hơn một vòng so với Thiên Nguyệt Thánh Đạo thành.
Con đường tiến vào miệng hang rất đẹp, chung quanh hai bên đường đều có ba hàng cây xanh tươi, lần lượt theo thứ tự là cây tùng, cây trúc cùng hoa mai, cứ thế lặp lại.
Hiện tại đang có tuyết rơi, mặc dù bông tuyết vẫn không ngừng bay lả tả đáp xuống đầu ngọn cây, thế nhưng hàng cây tùng, cây trúc cùng cây hoa mai ấy vẫn giữ nguyên màu xanh tươi mơn mởn, không gì sánh được.
Đây là tuế hàn tam hữu, không biết Tuế Hàn cốc có phải là vì cảnh vật bên ngoài như vậy nên mới được đặt cái tên thơ mộng đến thế hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play