Thời điểm Địch Cửu đi vào Thiên Nguyệt Thánh Đạo thành, trong lòng hắn không khỏi thở dài một phen.
Hắn từ Hành Từ sơn một mạch di chuyển tới đây, trên đường đi hắn đã phát hiện Thái Cực giới này so với Đạo giới không phải chỉ kém có một điểm hai điểm, mà phải nói là kém hẳn cả một cấp bậc.
Khắp nơi đều là vết tích tàn phá đánh nhau, đất đai lở thành từng mảng, sông núi nứt ra, giang hà khô cạn.
Tán tu có rất nhiều, nhưng kẻ có tu vi cường hãn thì lại chẳng có bao nhiêu.
Chỗ tốt duy nhất chính là quy tắc thiên địa nơi này còn tính là có thể tu luyện được. Chí ít so với lúc trước khi hắn vừa mới đến Tứ Phương tiên lục thì phải công nhận là Thái Cực giới vẫn còn tốt hơn rất nhiều. Tứ Phương tiên lục lúc ấy đã lâm vào thời kỳ hoàng hôn, khắp nơi không một mảnh sinh cơ, còn Thái Cực giới này chí ít mới chỉ là một đại lục bị tàn phá dữ dội mà thôi.
Đợi tới khi Địch Cửu tiến nhập Thiên Nguyệt Thánh Đạo thành, lúc bấy giờ hắn mới phát hiện, thì ra cũng không phải là tất cả địa phương trên Thái Cực giới đều bị tàn phá thành từng mảnh đất nhỏ. Chí ít thì tòa thần thành Thiên Nguyệt Thánh Đạo trước mặt hắn đây so với đại đa số thần thành trên Đạo giới còn muốn náo nhiệt, phồn hoa hơn.
Đông đảo tu sĩ lui tới khắp nơi, Địch Cửu nhìn lướt qua một vòng trong thành liền có thể dễ dàng bắt gặp vài vị Hỗn Nguyên Thánh Đế. Khiến Địch Cửu nhẹ nhàng thở ra chính là hắn không trông thấy một vị cường giả Hợp Đạo nào, thậm chí là tu vi nửa bước Hợp Đạo cũng chẳng có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT