Nghe Địch Cửu hỏi thế, ánh mắt Thẩm Trường Thủy lóe lên một tia ảm đạm, nhưng y chỉ lắc đầu chứ không nói gì. Các tu sĩ còn lại vốn cũng đang tò mò, háo hức nhìn Địch Cửu, nay nghe câu hỏi của hắn, không ít người cũng đều lâm vào tình cảnh trầm mặc hệt như nhau.
Địch Cửu nhìn về phía Hành Sương Kỳ, Hành Sương Kỳ do dự một chút, sau đó quyết tâm cắn răng nói ra: "Địch đại ca, năm đó sau khi ngươi rời khỏi đây, Ni Tây Nhận liền bắt Thẩm đội đầu quanh năm thủ hộ Trùng Động. Qua nhiều năm như vậy, Thẩm đội đầu gần như chưa từng có thời gian thật sự nghỉ ngơi..."
Cứ việc nàng ta thật sự rất e sợ Ni Tây Nhận, nhưng không hiểu sao có mặt Địch Cửu ở đây, Hành Sương Kỳ vẫn dám gọi thẳng tên ông ta ra.
"Ngươi nói là suốt bao nhiêu năm nay, Thẩm đội đầu vẫn một mực dẫn người ở khu thủ hộ Trùng Động này, căn bản chưa từng được quay trở về nghỉ ngơi?" Địch Cửu ngạc nhiên lặp lại.
Nếu như phải thủ hộ ở nơi đây suốt mấy ngàn năm, liền xem như đổi lại là Địch Cửu thì hắn cũng khó mà có thể kiên trì nổi.
Thẩm Trường Thủy vội vàng nói: "Mặc dù ta vẫn một mực bị bắt ở lại nơi đây, bất quá mối quan hệ giữa ta với các tu sĩ chỗ này may mắn đều không tệ. Ta ở Trùng Động vẫn có thể dành thời gian tu luyện, không phải lúc nào cũng đi lên dẫn đầu công kích trùng triều."
Địch Cửu rốt cuộc minh bạch vì lý do gì mà Thẩm Trường Thủy lại có bộ dáng tiều tụy như thế. Dù cho không phải liên tục công kích côn trùng, nhưng quanh năm cứ ở nơi Trùng Động tăm tối không có chút linh khí nào như thế này, hơn nữa vẫn phải thường xuyên chịu đựng mùi hôi thối tanh tưởi của thi thể côn trùng bị chém chết, thần khí có thể sáng láng, tươi tắn mới là chuyện lạ. Xem ra tình huống bên chỗ Hành Sương Kỳ cũng giống như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play