Địch Cửu nhìn về phía Hỏa Diễm đại trận, nơi chín tu sĩ Hỗn Nguyên Thánh Đế kia vẫn đang nhiệt tình oanh kích như cũ, lại nhìn tới hai viên Ngũ Phương Kỳ vẫn đang phát huy công dụng chắn hỏa diễm rất tốt, ánh mắt hắn thoáng trầm ngâm như có điều suy nghĩ. Đóa Hỗn Độn Thanh Liên này, chắc chắn hắn không động vào được, đám gia hỏa kia cũng thế.
Chỉ là bây giờ hắn vẫn chưa nghĩ ra biện pháp lấy lại Ngũ Phương Kỳ của mình. Ngũ Phương Kỳ vốn là của hắn, thế mà lão già ô quy Tịch Hồng Sâm kia dám động tay động chân lên Ngũ Phương Kỳ. Nếu hiện tại chỉ có một mình Tịch Hồng Sâm ở đây, hắn khẳng định sẽ không chút do dự động thủ với ông ta để lấy Ngũ Phương Kỳ về, thế nhưng tình hình thực tế là nơi này có đến chín tên Hỗn Nguyên Thánh Đế, nếu hắn muốn ung dung lấy Ngũ Phương Kỳ rời khỏi, rõ ràng là chuyện không thực tế.
Còn bảo Địch Cửu đem Ngũ Phương Kỳ vứt bỏ, đó là việc tuyệt đối không thể.
Địch Cửu suy nghĩ một lát, một ý tưởng táo bạo lóe lên trong đầu hắn. Hắn vội vàng đứng bật dậy, không tiếp tục dừng lại ở trong này mà là quay người cấp tốc rời đi.
Mấy tên cường giả bên này đều để ý đến hành động của Địch Cửu, thấy hắn rời khỏi động thất, không một ai buồn đuổi theo, bao gồm cả Tịch Hồng Sâm và Ô Lạc - hai kẻ muốn giết chết Địch Cửu nhất.
Lý do bọn họ không đuổi theo là vì chẳng ai nghĩ Địch Cửu sẽ thật sự rời khỏi Phong Giác Bảo. Mọi người đều biết, Địch Cửu tuyệt đối sẽ không cam tâm từ bỏ Hỗn Độn Thanh Liên, vả lại hai viên Ngũ Phương Kỳ của hắn vẫn còn đang ở đây.
Về phần đống đồ vật mà bọn họ đã thế chấp cho hắn, cho dù hắn có muốn cuỗm hết mà bỏ chạy thì cũng sẽ không ngu ngốc tới vậy, cộng tất cả những thứ đó lại cũng chẳng bằng một góc của Ngũ Phương Kỳ trân quý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play