Một tháng nữa trôi qua, lúc này Địch Cửu đã chữa trị xong cho hộ trận, rời khỏi Tầm Hồ.
Ban đầu Địch Cửu tính lưu lại một cửa ra từ hộ trận, bởi vì Địch Cửu có thể rời đi là vì trước đó hộ trận bị phá hư, hắn lo có người cũng muốn rời khỏi Tầm Hồ giống mình, trải qua một quãng đường gian nan, kết quả lại bị hộ trận ngăn cản, chỉ có thể quay về đường cũ.
Nếu thế, khác nào nhốt phần lớn tu sĩ tại Tầm Hồ, như vậy không công bằng.
Bất quá rất nhanh Địch Cửu liền thay đổi, hắn vốn nghĩ căn bản thế giới không công bằng, nếu bản thân để lại cửa sau, rất có thể tương lai sẽ có người phát hiện lối đi nhỏ ấy, đồng thời phát hiện hộ trận của Đạo giới có vấn đề, như vậy thì khác gì uổng phí mấy năm nay của hắn.
Không phải ai cũng như Địch Cửu, muốn giữ gìn Đạo giới.
Đã thế, cứ dứt khoát một lần cho xong.
Vì thế khi vết rách của hộ trận được tu bổ xong, ngoại trừ Địch Cửu có thể thong dong rời đi ra, người khác chỉ có thể đi khỏi nơi này từ lối ra vào của hộ trận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play