- Bằng hữu, vừa rồi ta không hề động thủ.
Hoảng Thuyên trông thấy Địch Cửu đi tới, đôi mắt hung ác nham hiểm không còn giữ được sự bình tĩnh trước đó.
- A, thế nhưng ta lại nghe rất rõ ràng, là ai đã nói ‘xem như Phong huynh không động thủ với loại rác rưởi cuồng vọng này thì ta cũng chẳng để hắn sống quá nửa nén hương’ ấy nhỉ?
Hoảng Thuyên cưỡng ép làm cho mình tỉnh táo lại, ôm quyền cung kính với Địch Cửu:
- Trước hết ta nói lời xin lỗi với bằng hữu, đó là ta không đúng. Ta không biết Phong Bỉnh Lộc thật sự đoạt Tầm Hồ Loan của đạo hữu, nếu như biết, không cần bằng hữu động thủ, ta đã chủ động trừng trị Phong Bỉnh Lộc rồi.
Hoảng Thuyên tự hiểu bản thân hơn bất kỳ ai, thực lực của y vốn chẳng mạnh hơn Phong Bỉnh Lộc, Địch Cửu có thể nhẹ nhàng giết chết gã, vậy hắn cũng có khả năng dễ dàng giết chết y.
Người chung quanh đồng loạt kiềm chế hô hấp, Địch Cửu giết Phong Bỉnh Lộc chỉ như cắt rau dưa, hiện tại Hoảng Thuyên cũng đang cầu xin tha mạng. Nếu bọn họ không muốn chết thì đừng nên nói nhảm trong thời điểm này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play