Trên đường tiến vào sâu trong Đại Đạo lĩnh, Địch Cửu không chỉ một lần nhìn thấy pháp bảo tàn phiến, và cả một số di chỉ tàn tích tông môn.
Rất nhiều nơi còn sót lại vết tích đại chiến, đa số đều có pha tạp đại đạo vận. Nhiều chỗ đạo vận thậm chí rất rõ ràng, chỉ cần ở lâu một chút liền có thể cảm ngộ phương hướng đạo niệm của cường giả đã vẫn lạc tại đây.
Địch Cửu rốt cuộc hiểu rõ, khó trách nơi này là địa phương cảm ngộ đại đạo. Nếu tu sĩ Tố Đạo viên mãn hoặc Dục Đạo viên mãn tìm được vị trí phù hợp với đạo niệm của mình, vậy thật sự có khả năng xông phá gông cùm xiềng xích, bước vào tầng thứ cao hơn.
Bất quá Địch Cửu biết nơi này không có tác dụng đối với hắn, thứ nhất là do hắn tu luyện Quy Tắc Đạo, dù cường giả đã vẫn lạc lợi hại, tông môn di chỉ rõ ràng hơn nữa, thì hắn cũng chẳng có khả năng tìm tới Quy Tắc Đạo truyền thừa. Quy Tắc Đạo là đạo tắc thứ chín cùng Thánh âm Châu, cộng thêm đạo niệm của chính hắn dung hợp lại mà thành.
Đạo tắc thứ chín hay Thánh âm Châu đều là bảo vật từ thời vũ trụ Hồng Mông sơ, loại đại đạo này tuyệt đối không thể nào có người tu luyện sớm hơn hắn, dù có truyền thừa thì cũng là do hắn truyền thừa cho tu sĩ đời sau.
Xem như thật sự có loại truyền thừa này, Địch Cửu cũng sẽ không nhờ nó để chứng đạo. Bởi vì dù chứng được thì cũng là đại đạo của người khác.
Đại Đạo lĩnh đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm, sau khi biết Đại Đạo lĩnh đạo vô dụng với mình, Địch Cửu hiển nhiên lười tiếp tục đi cảm ngộ đại đạo của người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT