Ánh mắt Nghiên Huệ hướng về phía rễ cây Nộ Căn Mộc an tĩnh nằm dưới chân Địch Cửu, trong mắt bà lóe lên một tia kinh hãi rồi biến mất.
Sau đó lập tức hổ thẹn nói với hắn:
- Địch đạo hữu, đa tạ ngươi xuất thủ cứu hai người chúng ta. Nếu không nhờ ngươi, ta và Vũ Xuân tất chẳng được may mắn như vậy.n cứu mạng này, Nghiên Huệ ta nhất định sẽ khắc sâu trong tâm khảm.
Địch Cửu ôm quyền, đáp:
- Tiền bối nói quá lời, ta và Vũ Xuân từng hoạn nạn có nhau, lúc trước Vũ Xuân đã cứu ta, lần này cũng là cơ duyên trùng hợp mà thôi.
- Địch đại ca...
Mặc Vũ Xuân có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với Địch Cửu nhưng vẫn chưa có cơ hội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT