Nghe Địch Cửu nói chuyện lớn lối đến thế, Tiên Vương kia bỗng dưng có chút ngẩn ra. Nếu ở chỗ khác, gã tất nhiên chẳng chút do dự giải quyết Địch Cửu. Thế nhưng ở đây gã là người dẫn đầu, huống hồ bản thân còn muốn nhờ mọi người tìm thành phố dưới lòng đất phụ gã.
Nếu Tiên Vương hạ sát đối phương, sẽ khiến những tu sĩ còn lại nghĩ gã ép buộc người khác làm theo ý mình, không nghe lời, gã sẽ xài đòn sát thủ. Chuyện này hoàn toàn bất lợi với kế hoạch sắp tới của gã.
Phải biết bản thân gã cần tìm được thành phố nọ trong thời gian ngắn nhất, bằng không, một khi tu sĩ tới nơi đây ngày một nhiều, thậm chí có thêm cường giả mạnh hơn gã tới, vậy chẳng phải chính mình không có chút canh nào để húp rồi ư?
Nghĩ tới nơi đây là Nguyệt Tiên Hải, đối phương căn bản chẳng thể truyền tin ra ngoài, tên Tiên Vương kia mới cố đè nén ý nghĩ giết chết Địch Cửu lại, gã nhìn chằm chằm con mồi bản thân đang nhắm tới, nói bằng giọng điệu lạnh lùng:
- Hách Nhiên ta làm việc không thẹn với lương tâm, trước giờ chưa từng ép buộc bất kỳ người nào, tất cả những bằng hữu tổ đội tại đây đều là nguyện ý cùng nhau đi chung. Nhưng không có nghĩa người khác được quyền đục nước béo cò trước mặt ta, ngươi không gia nhập với đội của ta cũng không sao, bất quá ta phải cảnh cáo trước, nếu ngươi muốn ngồi mát ăn bát vàng, đi theo chúng ta thì đừng trách ta ra tay không khách khí.
Nghe thế, Địch Cửu mới từ tốn đáp:
- Mọi người đều là tự tìm được đến đây, cũng không phải do Hách Nhiên ngươi chỉ đường, hơn nữa nếu phế tích kia ai cũng có thể vào thì sao, đừng đánh giá quá cao bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT