Ánh nắng sáng sớm chiếu rọi trên bùn, thế nhưng đó lại không phải là cảnh tượng sức sống tràn trề mà ban mai nên có. Dưới khung cảnh này chỉ hiện lên vẻ tiêu điều, hoang tàn và rách nát mà thôi.
Một đạo cô tóc tai xốc xếch, áo quần có chút tả tơi đang đứng trên đáy hố đã sớm trở thành phế tích kia.
Ngực nàng ta toàn là vết máu, thậm chí quần áo và da thịt ở chỗ vết thương chưa khép miệng đã dính liền lại một chỗ, hoàn toàn không thấy rõ được dáng vẻ ban đầu. Vết máu và bùn đất bám dính trên đôi chân trần của nàng ta, biến thành một màu nâu tối đầy đáng sợ. Sau lưng đạo cô có cắm một cây phất trần chỉ còn nửa phần vũ ti. Vị đạo cô ấy nắm trong tay một bia đá không còn nguyên vẹn, chỉ có thể lờ mờ nhìn ra mỗi một chữ “Tịnh” không hoàn chỉnh.
Tay chân nàng bấy giờ run rẩy không ngừng, liên tục lẩm bẩm trong miệng:
- Thiên Tịnh Môn, Thiên Tịnh Môn ở nơi nào…
Thiên Tịnh Môn là nơi thủ hộ một địa phương, trong đó không có hắc ám, lại càng không có đấu tranh, khiến nó trở thành một nơi Vô Cấu Chi Thể đúng nghĩa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT