Địch Cửu giao phi thuyền cho Điền Khô điều khiển, còn bản thân hắn thì tiến vào khoang thuyền để tập trung luyện hóa Chân Linh thế giới.
Bởi vì trong thức hải của hắn có tia thiểm điệm màu vàng, nên Địch Cửu dám khẳng định ngay cả thần niệm của Chân Vực Vực Chủ cũng không thể sánh bằng mình.
Sau khi thần niệm thẩm thấu vào Chân Linh thế giới, hắn lập tức hiểu rõ tình hình trong đấy. Lịch Giám vốn chưa từng triệt để luyện hóa Chân Linh thế giới này mà chỉ luyện hóa được một phần nhỏ, vậy nên đồ vật của ông ta mới chồng chất trong một góc.
Sau bao năm nhìn quen đồ tốt, tầm mắt Địch Cửu hiện giờ rất cao, cho nên dù đồ vật của Lịch Giám khá đa dạng, có đủ cả các loại linh đan, linh thảo, công pháp và pháp bảo nhưng hắn vẫn không mấy quan tâm.
Bản thân hắn đã là bát phẩm Đan Vương và đỉnh cấp Khí Vương, sao lại cần để ý tới những này chứ? Đối với Địch Cửu mà nói, thứ có giá trị nhất ở đây chỉ có mỗi Chân Linh thế giới.
Sở dĩ đến bây giờ mà Lịch Giám còn chưa luyện hóa thành công chiếc nhẫn này chủ yếu là do thần niệm của ông ta không đủ, hơn nữa ông ấy còn bị trọng thương chưa lành. Địch Cửu thì khác, hắn không bị thương, thần niệm lại còn hơn xa Lịch Giám, thậm chí ngay cả thần niệm của nữ tu chỉ còn lại có Nguyên Thần kia cũng kém hắn tít tắp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT