Tỉ lệ tử vong của những tu sĩ đi vào Chủng Tu Sơn cao đến chín thành, đối với một tu sĩ vừa mới tới và bị lạc như Địch Cửu thì chẳng gây nên chút gợn sóng nào hết.
Chủng Tu Sơn nếu không cần thiết, vẫn là đừng nên tới thì hơn.
Sở Tự đi đến đây không phải vì tăng cường thọ nguyên, y hiểu rất rõ bản thân mình, đây là nơi thập tử vô sinh, không phải chỗ mà y có thể tùy tiện bò lên. Sở dĩ Sở Tự đến nơi này là vì muốn cảm ngộ một chút về pháp tắc của ngọn núi. Rất nhiều người đều nói trên đấy có một loại Pháp Tắc Thời Gian, chỉ cần tiếp xúc được một chút thì không cần cảm ngộ cũng có thể vượt cấp mà chiến thắng đối thủ.
Cho nên y tới nơi này hoàn toàn là để tìm vận may, đến Tiểu Thế Giới Tinh mà không tới chân núi Chủng Tu Sơn thì quả thật sẽ rất đáng tiếc.
Thế nhưng khi y trông thấy Địch Cửu cũng có mặt tại đây thì không khỏi dại ra: “Là Hồng Anh Thiếu Gia kìa, sao huynh ấy lại bị lạc ở chỗ này nhỉ?”
Nhưng chỉ thoáng chốc y liền kích động hẳn, người khác không biết trên người Địch Cửu có bao nhiêu đồ tốt nhưng y thì khác, bởi vì Sở Tự cũng từ hẻm núi linh mạch kia tới. Địch Cửu đã thu được 200 đầu linh mạch tại đó, ngoại trừ thượng phẩm linh mạch thì chính là cực phẩm linh mạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play