Địch Thải Thương lập tức hùa theo:
- Đúng là hành vi của súc sinh, đáng tiếc Địch gia thế đơn lực bạc nên chỉ có thể nuốt cơn giận ấy vào. Sau chuyện đó, mặc dù Phi Tuyết điên cuồng tu luyện nhưng bởi vì trong lòng còn nỗi uất hận cho nên tiến bộ cực kỳ chậm chạp. Lần đến Tiểu Trung Ương Tinh này, Phi Tuyết tất nhiên sẽ cố tăng tu vi của mình lên, chỉ có điều ngũ công tử thực lực quá mạnh. Hơn nữa, ngũ đại tông môn chắc chắn sẽ yêu cầu năm gã đó tìm cơ hội giết Phi Tuyết.
Nói đến đây, Địch Thải Thương thở dài:
- Ngũ đại tông chủ mặt ngoài thì ra vẻ công bằng chính trực, trên thực tế không có kẻ nào tốt đẹp cả. Ngươi chớ nhìn bọn chúng đều là cường giả Hóa Chân, trong lòng chúng tuyệt đối không định để Phi Tuyết tiếp tục sống sót, chúng rất tiếc tính mạng của mình nên sẽ không cho phép một uy hiếp ngầm nào tồn tại. Nghe nói Thúc Hạo Lan đã mất tích, tốt nhất là lão nên chết hẳn luôn mới tốt.
Địch Cửu không nói gì, hắn hiểu sở dĩ Địch Thải Thương nói như vậy thì ngoại trừ vì nữ nhi của mình ra thì còn có nhân tố Địch gia ở trong đó. Còn Địch Cửu cũng tức giận, là vì Địch Phi Tuyết bị như vậy vốn do hắn liên lụy, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sẽ làm tay sai cho Địch gia. Huống hồ hắn cảm giác Địch Thải Thương nói hơi khoa trương, Ngũ Lục đạo hội kết thúc chưa được bao lâu mà Địch Phi Tuyết đã bước vào Thừa Đỉnh tầng hai, tốc độ như vậy có thể coi là chậm được sao?
Thấy Địch Cửu chỉ thốt lên hai chữ súc sinh để biểu đạt phẫn nộ rồi không nói gì tiếp, trong lòng Địch Thải Thương có hơi lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play