"Ở trên biển có một con thuyền xảy ra chuyện, trên thuyền rất nhiều người đều chết đuối. Một cặp vợ chồng trẻ tuổi nọ cũng ở trên chiếc thuyền đó, thê tử ôm một đứa bé bị rơi vào trong biển rộng. Nhưng bọn họ gặp may mắn, lấy được một chiếc thuyền nhỏ. Chỉ là thuyền nhỏ kia quá nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể chứa được một người. Hai người ở phía trên, chỉ cần sóng biển lớn một chút liền sẽ đánh lật chiếc thuyền nhỏ này.
Nếu là biển cả, vậy dĩ nhiên liền có sóng biển. Mắt thấy sóng biển càng lúc càng lớn, người thê tử kia bỗng nhiên đem trượng phu của mình đẩy vào trong biển. Cơ hồ ngay lúc trượng phu của nàng bị đẩy xuống biển, một cơn sóng biển đã cuốn trượng phu của nàng đi. Lúc này thần vừa vặn đi qua nơi này, lúc đầu thần muốn cứu người một nhà này. Chẳng qua lại cảm thấy vị thê tử kia quá ác độc, xoay người rời đi."
Địch Cửu bình thản kể lại câu chuyện xưa kia một cách không thể bình thản hơn, sau khi nói xong, Địch Cửu chỉ bình tĩnh nhìn Tào Tích.
"Không còn nữa?" Tào Tích cảm giác chuyện xưa này cũng chưa có kể hết, lúc này mới hỏi một câu.
Thấy Địch Cửu không nói lời nào, Tào Tích thở dài, "Nữ nhân kia đích thật là ác độc, thế nhưng đứa bé kia là vô tội."
Địch Cửu khinh bỉ nhìn thoáng qua Tào Tích, tiếp tục nói, "Cũng may một chiếc thuyền lớn đi ngang qua, cứu được nàng cùng hài tử. Hơn hai mươi năm về sau, người thê kia tử rốt cục đã đem hài tử nuôi dưỡng trưởng thành. Chờ sau khi hài tử lập gia đình, chỉ còn lại có một mình người thê tử đó, có một ngày người thê tử kia bỗng nhiên minh bạch vì sao năm đó trượng phu nàng muốn nàng đẩy hắn xuống biển."
"Là người nam tử kia muốn vợ hắn đẩy xuống biển?" Tào Tích theo bản năng hỏi một câu, lập tức lại nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT