Tạ Nguyễn chống hai tay lên bàn, sắc mặt không tốt nhìn chằm chằm Hạ Minh Kiệt: “Cậu nói gì?”
Bỏ trốn cái rắm, rõ ràng là cậu trốn học có được không?!
Không, ngay cả trốn học cũng không đúng. Cậu được thầy chủ nhiệm cho phép, nên gọi là nghỉ phép có được sự cho phép mới đúng.
"Khụ khụ." Hạ Minh Kiệt ho khan hai tiếng, không ngờ mình nhất thời kích động lại lỡ miệng. Nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, không thể thu lại được nữa, chỉ có thể cố gắng chuyển chủ đề.
Cậu ta chột dạ kéo Phan Vũ, cố gắng đánh trống lảng: “Được rồi, không còn sớm nữa, bài tập tiếng Anh của tôi còn chưa làm xong. Lão Phan, cho tao mượn chép với.”
Phan Vũ liếc nhìn Tạ Nguyễn đang tích tụ cơn giận, lại liếc nhìn Hạ Minh Kiệt mặt mày không đáng tiền, đẩy đẩy mắt kính trên sống mũi, không nhúc nhích. Rõ ràng là bộ dạng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Chỉ khi boomerang găm vào người mình mới biết đau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT