Trần Vi ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, dù đã trưởng thành hơn nhiều nhưng khuôn mặt vẫn không thay đổi mấy. Giống hệt như mười mấy năm trước, đến nỗi bà nhận ra  ngay lập tức.
Bà khẽ mấp máy môi, lặng lẽ thốt ra ba chữ: “Thẩm Tây Châu”
Thẩm Tây Châu mỉm cười dịu dàng: “Là tôi, đã nhiều năm trôi qua, may mà chị dâu vẫn còn nhớ tôi.”
Làm sao có thể quên được chứ, trong lòng Trần Vi tâm trạng lẫn lộn. 
Cảnh tượng năm xưa Thẩm Tây Châu theo sau chồng cũ Tạ Vong Niên, gọi anh trai ngọt xớt vẫn còn rõ mồn một trước mắt, tiếc là giờ đây cảnh còn người mất.
Chỉ cần nhìn vào cách ăn mặc cũng đủ biết, anh ta không còn là cậu sinh viên nghèo khó, đến cái bánh bao cũng không mua nổi, chỉ có thể dựa vào sự giúp đỡ của Tạ Vong Niên năm xưa nữa. Bà cũng không còn là bà chủ giàu có, ngồi trong biệt thự lớn, không phải lo lắng bất cứ chuyện gì nữa.
Trần Vi thở dài, khẽ nghiêng người sang một bên: “Vào đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play