Nhà Tạ Nguyễn rất gần ga tàu điện ngầm, hai người đi bộ mấy phút là tới nơi.
Giờ cao điểm đi làm đã qua, toa xe vắng tanh, không được bao nhiêu người. 
Bạc Tấn tìm được một chỗ ngồi gần cửa, vừa định ngồi xuống thì Tạ Nguyễn đã ngồi xuống trước.
Bạc Tấn ngạc nhiên, nhướng mày nhìn cậu: “Sao vậy?”
"Tôi muốn dựa vào một lát, có chút buồn ngủ." Tạ Nguyễn vỗ vỗ lan can bên cạnh, thân thể hơi nghiêng, tựa gần như toàn bộ trọng lượng của mình lên đó.
Sau khi trò chuyện với Bạc Tấn tối qua, cậu có chút hưng phấn quá độ, mãi vẫn không ngủ được, bây giờ vẫn còn hơi buồn ngủ. Đoạn đường Hoài Hải này đều là các trạm lớn, khoảng cách giữa các trạm rất xa, đủ để chợp mắt một lát.
"Sao không nói ngay từ đầu." Bạc Tấn cười, lười biếng vươn tay dài đặt sau lưng Tạ Nguyễn, hất cằm về phía cậu, ngụ ý rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play