Lòng bàn tay của Bạc Tấn ấm áp và khô ráo, không giống như một số nam sinh luôn đổ mồ hôi. Lòng bàn tay có một lớp sẹo mỏng trên lòng bàn tay, khi nắm lấy tạo ra một cảm giác an toàn. Tạ Nguyễn bị hắn nắm tay, sợ hãi trong lòng lập tức giảm bớt rất nhiều.
Cây cầu vượt dài dường như không còn là thứ không thể vượt qua, Tạ Nguyễn hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng vượt qua được rào cản tâm lý và bước về phía trước.
Cậu bước đi chậm rãi, đôi mắt cụp xuống, cố gắng không nhìn xuống. Bạc Tấn không thúc giục mà giảm tốc độ, điều chỉnh tốc độ của mình nắm tay cậu đi từng bước về phía trước.
"Này, anh Bạc, hai người các ngươi đang làm gì vậy?" Đám người Tôn Hạo Tường đi rất nhanh, thấy lâu vậy mà hai người kia còn chưa tới, mới quay lại tìm người, liền nhìn thấy cảnh tượng này.
Anh huýt sáo, vẻ mặt đầy trêu chọc.
Những người khác cũng đang xem náo nhiệt, đặc biệt là Tống Tinh Hà hận không thể lấy kính lúp ra để nhìn.
Bạc Tấn liếc mắt nhìn Tạ Nguyễn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT