Tạ Nguyễn luôn cảm thấy có gì đó không ổn trong cách Tống Tinh Hà nhìn mình. Cậu không thể nói chính xác là có vấn đề gì, nhưng nó chỉ khác với bình thường mà thôi.
Cậu chịu đựng hết lần này đến lần khác nhưng cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa. Lúc Tống Tinh Hà liếc mắt nhìn mình lần nữa, lập tức bắt được cậu ta: "Rốt cuộc cậu đang nhìn cái gì?" 
"Khụ khụ khụ." Tống Tinh Hà có tật giật mình, nghe vậy lập tức bánh trứng bị nghẹn trong cổ họng, suýt chút nữa đứt thở. Cậu ta vội vàng cầm lấy cốc sữa đậu nành trong tay uống hai ngụm mới thông thoáng. 
"Cậu…” Cậu ta lau khóe miệng, vẻ mặt phức tạp nhìn Tạ Nguyễn: “Nói thật cho tôi biết, tối hôm qua cậu đã làm gì?”
Vốn là cậu ta tưởng Tạ Nguyễn không về ký túc xá là vì trốn đi chơi net, nhưng sau khi nghe Tạ Nguyễn nói mớ lúc ngủ, cậu ta lại không nghĩ như vậy.
Chơi game có dùng đến thận không?
Dĩ nhiên là không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play